Sau đại dịch Covid-19, cụm từ “bỏ phố về quê” được nhắc đến nhiều hơn. Dòng người gồng gánh về quê là một trong những hình ảnh không thể nào quên. Và điều bất ngờ là, không ít người đã quyết định… ở lại quê luôn, dù có ít việc hơn, ít thu nhập hơn.
Trong khi đó, một số khác, sau nhiều năm gắn bó với nhịp sống hối hả và chi phí đắt đỏ, đã quyết định dừng lại để thử một nhịp sống khác chậm rãi hơn, tự chủ hơn.
Anh Nguyễn Anh Tuấn chọn về quê ở tỉnh Tây Ninh (tỉnh Long An cũ) để khởi nghiệp với mô hình tiệm bánh ngọt và cà phê
ẢNH: CHUNG PHÁT
Những năm sống ở TP.HCM giúp anh Tuấn học được cách làm bánh, cách tìm nguồn nguyên liệu. Nhưng về quê, khởi nghiệp lại là câu chuyện khác, vừa mới mẻ, vừa đầy rủi ro.
Những năm sống ở TP.HCM giúp anh Tuấn học được cách làm bánh, cách tìm nguồn nguyên liệu.
ẢNH: CHUNG PHÁT
Trong khi đó, giữa lòng thành phố, cuộc sống mưu sinh của những người dân lao động tại TP.HCM cứ thế trôi qua. Thu nhập tuy không nhiều, lại bấp bênh, mọi khoản chi tiêu đều phải cân nhắc kỹ lưỡng.
Thách thức lực hút lao động nhập cư ở TP.HCM là tuyến video khắc họa hành trình của hàng triệu công nhân từng xem thành phố là miền đất hứa nhưng nay đối mặt với chi phí sống tăng cao, việc làm bấp bênh phải nghĩ đến chuyện rời bỏ, trở về lại quê hương.
Hàng loạt những chia sẻ của công nhân, chủ trọ, doanh nghiệp đến góc nhìn chuyên gia đã khái quát và đặt ra câu hỏi lớn: Làm sao để TP.HCM giữ chân được lao động nhập cư? Trước mắt, thành phố đang nỗ lực khôi phục “lực hút” bằng các chính sách an sinh, nhà ở, việc làm và tái cấu trúc phát triển. Nhưng để đạt được mục tiêu tiếp tục là nơi đáng sống và đáng gắn bó của người lao động, cần nhiều hơn những giải pháp bền vững.
Đã có gần 10 năm sinh sống và lập nghiệp tại TP.HCM, anh Tiến Dương cho biết, mình từng xem đây là “miền đất hứa”, nơi mở ra nhiều cơ hội phát triển nghề nghiệp và xây dựng tương lai. Tuy nhiên, những năm gần đây, anh cho biết tình hình kinh tế chung có nhiều khó khăn, thị trường tiêu dùng thay đổi khiến hoạt động kinh doanh ăn uống gặp áp lực rõ rệt. Giá nguyên vật liệu tăng, sức mua sụt giảm, chi phí mặt bằng và nhân công ngày càng lớn khiến việc duy trì hoạt động kinh doanh trở nên áp lực hơn bao giờ hết.
Bỏ phố về quê, ngã rẽ gập ghềnh – Thách thức lực hút lao động nhập cư, Kỳ 5
Anh Tiến Dương chọn cách “bám trụ” tại TP.HCM, đồng thời cắt giảm các chi phí thuê nhân công khác
ẢNH: CÔNG KHỞI
Còn đối với anh Trần Anh Nhật đã có hơn 15 năm kinh nghiệm làm việc tại TP.HCM cho biết, dù khó khăn, anh vẫn kiên trì ở lại, bởi thành phố vẫn là nơi có nhiều lựa chọn nghề nghiệp đa dạng hơn so với vùng quê. Đây cũng là lý do khiến anh quyết định bám trụ và không bỏ lỡ cơ hội phát triển bản thân, thay vì quay về quê tìm một cuộc sống có phần an nhàn hơn nhưng ít cơ hội hơn.
Anh Trần Anh Nhật, dù khó khăn, anh vẫn kiên trì ở lại, bởi thành phố vẫn là nơi có nhiều lựa chọn nghề nghiệp đa dạng hơn so với vùng quê.
ẢNH: CÔNG KHỞI
Theo khảo sát của Liên đoàn Thương mại và Công nghiệp Việt Nam, gần 15,5% lao động đã chọn về quê làm lâu dài. Nguyên nhân không chỉ vì chi phí sống ở TP.HCM quá cao, mà còn vì mong muốn đoàn tụ, chăm sóc gia đình cũng như cần một không gian rộng rãi, thoải mái hơn.
“Bỏ phố về quê” với người lao động được xem là một lựa chọn để sống cân bằng hơn, hoặc chí ít, để tạm thoát khỏi vòng xoáy chi phí ở thành phố lớn. Không phải ai cũng có thể bỏ phố về quê. Vẫn còn rất nhiều người ở lại, nhưng họ phải xoay xở thế nào khi lương thấp, chi phí cao.
MỜI XEM LẠI KỲ 4: Đánh đổi để ở lại, nỗi lo vẫn còn
Sau đại dịch, nhiều công nhân từng rời TP.HCM về quê, rồi một phần trong số họ không quay lại nữa. Những người còn ở lại thì liên tục chông chênh với câu hỏi: đi hay ở? Đây không chỉ là câu chuyện cơm áo, mà còn là lựa chọn cuộc đời.
Đánh đổi để ở lại, nỗi lo vẫn còn – Thách thức lực hút lao động nhập cư, Kỳ 4
KỲ TIẾP THEO
Ở kỳ tiếp theo của tuyến video Thách thức lực hút lao động nhập cư ở TP.HCM trên Báo Thanh Niên, tiếp tục đi sâu vào bài toán lương, kỹ năng và những điều kiện căn bản để người lao động còn muốn ở lại.